Giáo án mầm non lớp mầm năm 2014 - Chủ đề: Trường mầm non

Trường MN

Bài thơ: Cô dạy

 Tác giả: Phạm Hổ

Mẹ, mẹ ơi! Cô dạy:

Phải giữ gìn đôi tay,

Bàn tay mà giây bẩn,

Sách, áo cũng bẩn ngay.

Mẹ, mẹ ơi! Cô dạy:

Cãi nhau là không vui

Cái miệng nó xinh thế

Chỉ nói điều hay thôi.

 

doc60 trang | Chia sẻ: haiyen55 | Lượt xem: 734 | Lượt tải: 0Download
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu Giáo án mầm non lớp mầm năm 2014 - Chủ đề: Trường mầm non, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Các bài thơ, bài hát, câu chuyện theo chủ đề
*Chủ đề trường mầm non
Trường MN
Bài hát: Ngày vui của bé
Tác giả: Hoàng văn Yến.
Hàng cây đung đưa đung đưa vẫy gọi
đàn em tung tăng tung tăng tới lớp
chòa năm học mới với bao bạn bè
mầm non ngày hội mừng bé đi chơi
Kìa bông hoa xinh lung linh vẫy gọi
đàn em ca vang ca vang múa hát
ngày vui của bé với bao bạn bè
mầm non ngày hội bé khỏe bé ngoan
Trường MN 
Bài thơ: Cô dạy 
 Tác giả: Phạm Hổ
Mẹ, mẹ ơi! Cô dạy: 
Phải giữ gìn đôi tay, 
Bàn tay mà giây bẩn, 
Sách, áo cũng bẩn ngay. 
Mẹ, mẹ ơi! Cô dạy: 
Cãi nhau là không vui 
Cái miệng nó xinh thế 
Chỉ nói điều hay thôi.
Truyện: Gà tơ đi học
Buổi sáng, Gà mẹ gọi Gà Tơ:
- Con trai bé bỏng ơi, mau dậy đi học nào!
Nhưng Gà Tơ cứ nhắm tịt mắt, phụng phịu:
- Ứ ừ, con buồn ngủ lắm! Cho con ngủ thêm một lúc nữa!
Gà Mẹ dỗ dành:
- Phải dậy đi học chứ con!
Gà Tơ đáp:
- Con biết chữ rồi mà: O tròn như quả trứng gà phải không ạ?
Nói rồi, Gà Tơ lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Ngày nào Gà Tơ cũng ngủ dậy muốn như thế, lúc tỉnh dậy thì các bạn Cún Bông, Vịt Xám, Mèo Tam Thể đã đi học cả. Gà mẹ đi kiếm mồi vắng, gà Tơ lại lang thang đi chơi, không đến lớp học.
Hôm ấy, cô giáo Gà Mái Mơ tổ chức cho cả lớp đi cắm trại. Vì Gà Tơ không đi học nên cô đã nhờ Vịt Xám mang giấy thông báo đi cắm trại về nhà cho Gà Tơ. Gà Tơ cầm tờ giấy, xoay ngược, xoay xuôi nhưng chẳng hiểu gì, chỉ thấy có rất nhiều quả trứng: quả thì có râu, quả thì đội nón, quả lại có móc dài. Nó nghĩ: "Ôi dào, chữ thì cũng chỉ như những quả trứng thôi! Có gì đâu mà học!" và quẳng tờ giấy đó đi.
Đến hôm cắm trại, cả lớp chờ mãi vẫn không thấy Gà Tơ đến. Đến khi ông mặt trời tở nắng vàng rực, cả lớp mới lên đường.
Các bạn nhỏ dựng trại bên bờ hồ nước trong xanh và múa hát thật vui vẻ. Bỗng cún bông vểnh tai lắng nghe: hình như có tiếng ai khóc ở đâu đây...Cả lớp ùa đi tìm thì thấy Gà Tơ đang ngồi khóc thút thít bên bụi chuối. Thì ra Gà Tơ đi chơi xa, bị lạc đường, không về nhà được.
Gà tơ đi học
Mèo Tam Thể hỏi:
- Tại sao bạn lại ở đây một mình?
Cún Bông cũng hỏi:
- Chúng tớ chờ cậu mãi, sao cậu không đi cắm trại cùng cả lớp?
Gà Tơ đáp:
- Vì tớ...tớ không biết!
Vịt Xám nói ngay:
- Tớ đã đem giấy thông báo đi cắm trại của cô Gà Mái Mơ đến cho cậu mà!
Lúc này, gà Tơ mới nhớ ra tờ giấy ấy. Nhưng cậu ta không biết đọc nên chẳng biết đó là tờ giấy thông báo đi cắm trại.
Gà Tơ nghĩ: "Tất cả chỉ tại mình không chịu đi học nên không biết chữ thôi!" và cảm thấy rất xấu hổ. Lúc đó, cô giáo Gà Mái Mơ đến xoa đầu Gà Tơ rồi nói:
Con chịu khó đi học rồi cũng sẽ biết đọc, biết viết như các bạn mà!
Gà Tơ ấp úng xin lỗi cô giáo và hứa sẽ đi học thật chăm.
Từ đó trở đi, chẳng đợi mẹ phải gọi, hôm nào, Gà Tơ cũng dậy thật sớm để đi học. Cậu ta còn sợ có bạn nào ngủ quên không đến lớp nên sáng nào cũng gáy "ò ó o" để gọi các bạn cùng dậy nữa. 
Cẩm Linh.
- Cô đã tận mắt nhìn bàn tay tật nguyền của bạn Hoa biết trông em và nấu cơm đỡ mẹ. Cô nghĩ, bàn tay ngoan ấy phải được cả lớp yêu thương chứ! Chỉ những bàn tay lười, bàn tay bẩn không rửa mới là bàn tay xấu và đáng chê cười thôi, có phải không các con?
    Nghe cô nói, Hà thấy thương Hoa quá. Hà nhớ lại những giọt nước mắt của Hoa buổi trưa. Thế là Hà chạy lại nắm tay Hoa:
-    Tớ là Hà !
Cô giáo mỉm cười:
-    Hà ngoan lắm!
Các bạn khác cũng lần lượt xúm lại:
-    Tớ là Dung.
-    Tớ là Phương.
Tí sún thấy vậy vội chen vào:
-    Còn tớ là Tí sún. Hoa ơi, tí nữa chúng mình chơi trò chơi em bé ăn bột nhé!
Cô giáo gật đầu:
-Có thế chứ! Bạn bè trong lớp như con một nhà, các con phải biết yêu thương đoàn kết thì cô mới vui.
Thu Hằng
Truyện: Bạn mới
Lớp mẫu giáo của Hà có thêm bạn mới. Tên bạn ấy là Hoa. Cả lớp cứ xì xào, chỉ chỏ vào bàn tay trái của bạn ấy.
    “ Kỳ lạ lắm, thật đấy!” – Tí sún thì thầm với Hà như thế. Hà vờ đi uống nước rồi liếc nhìn. Ừ, mà lạ thật. Mấy ngón tay của bạn ấy quắp lại, bé tẹo.
    Đến lúc nghỉ trưa, cả lớp cứ đùn đẩy nhau không ai chịu nằm cạnh Hoa. Cuối cùng Tí sún bảo:
-Oẳn tù tì, ai thua thì phải nằm cạnh bạn mới nhé!
Hà thua, Hoa nằm ngoài cùng rồi đến Hà. Các bạn đã ngủ khì từ khi nào, nhưng Hà không sao ngủ được. Hà hé mắt nhìn sang Hoa đang nằm im bên cạnh. Hàng mi bạn ấy khe khẽ động đậy. Bạn ấy cũng chưa ngủ. BÀn tay bị tật giấu chặt vào trong lòng. Nước mắt lặng lẽ chảy xuống chiếc gối bông.
Buổi chiều, cô giáo dạy cả lớp tập múa:
- Các giơ tay ra phía trước nào!
    Hoa lúng túng rồi mếu máo:
-    Thưa cô con không múa được !
Cả lớp nhìn về phía bạn mới. Hoa chợt ngồi thụp xuống sàn, giấu bàn tay trái vào lòng và òa khóc nức nở. Cô giáo bước lại ôm Hoa vào lòng:
-    Nín đi con, cô thương!
Rồi cô nghẹn ngào nói:
Chuyện bác Gấu, chuyện Voi
Chuyện nhổ cây củ cải
Cho cả lớp cùng chơi.
Em yêu cô giáo thế
Như yêu mẹ của em
Thầm thì em gọi nhỏ:
“ Cô giáo hiền của em”.
Thơ : Cô giáo của em
 Tác giả: Chu Huy 
Cô dạy em xếp hàng
Bạn sau nhường bạn trước
Cùng nhau đi đều bước
Ngay ngắn và ngiêm trang
Chúng em ngồi thẳng hàng
Học chữ qua hình vẽ
Chữ O hình tròn nhé
Chữ Ô hình cái ô
Rồi cô kể chuyện thỏ
Bài hát: Cô giáo
Sáng tác: Đỗ Mạnh Trường
Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương cô yêu em vô hạn dạy dỗ em ngày tháng.
Em yêu biết bao nhiêu mẹ của em ở trường mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương..
Dạy từng câu từng lời từng nét bút dáng đi mong cho em nên người thành cháu ngoan của Bác.
Em yêu biết bao nhiêu mẹ của em ở trường mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương.
Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương cô yêu em vô hạn dạy dỗ em ngày tháng.
Em yêu biết bao nhiêu mẹ của em ở trường mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương..
Dạy từng câu từng lời từng nét bút dáng đi mong cho em nên người thành cháu ngoan của Bác.
Em yêu biết bao nhiêu mẹ của em ở trường mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương.
Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương. mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương..
.
Bài thơ :Đi học
Tác giả : Minh Chính
Hôm qua em tới trường
Mẹ dắt tay từng bước
Hôm nay mẹ lên nương
Một mình em tới lớp
Trường của em be bé
Nằm lặng giữa rừng cây
Cô giáo em tre trẻ
Dạy em hát rất hay
Hương rừng thơm đồi vắng
Nước suối trong thầm thì
Cọ xòe ô che nắng
Râm mát đường em đi
Bài thơ :Tình Bạn
Hôm nay đến lớp 
Thấy vắng Thỏ Nâu
Các bạn hỏi nhau
Thỏ đi đâu thế?
Gấu liền nói khẽ:
“Thỏ bị ốm rồi!
Này các bạn ơi!
Đi thăm Thỏ nhé!
Gấu tôi mua khế
Khế ngọt lại thanh”
“Mèo tôi mua chanh
Đánh đường mát ngọt”
Hươu mua sữa bột
Nai, sữa đậu nành
Chúc bạn khỏe nhanh
Cùng nhau đến lớp
Học tập thật tốt
Xứng đáng cháu ngoan
Trò giỏi đoàn kết
Thắm tình bè bạn
Trần Thị Hương
Bài thơ :Bé Học Toán
Một cái kéo
Hai cái ca
Thìa có ba
Mũ bốn cái
Bé lại đếm
Năm con chim
Bé đếm tìm
Con số sáu
Bảy dưa hấu
Mười số thôi
Mà đồ chơi
Nhiều vô kể
Nhiều hình vẽ
Nhiều quả ngon
Nhiều chuồn chuồn
Nhiều con kiến
Bé lại đếm
Bé lại tô
Mẹ không ngờ
Con giỏi toán.
 Tác giả: Phan Thị Thu Huyền
*Chủ đề bản thân
Thơ: Thỏ bông bị ốm
Tg: Nhược Thủy
Thỏ Bông bị ốm
Chốc chốc kêu la
Miệng cứ suýt xoa:
Mẹ ơi, đau quá!
Thỏ mẹ vội vã
Bế Bông trên tay
Đến bệnh viện ngay
Nhờ bác sỹ khám.
Bác sỹ sờ nắn
Hỏi: Đau chỗ nào?
Thỏ Bông thều thào:
"Đau quanh chỗ rốn!"
Bác sỹ liền hỏi:
Ăn uống gì nào?
Thỏ Bông thều thào:
Ăn me với sấu
Uống nước chưa nấu
Múc ở ngoài ao
Bụng sôi ào ào
Ruột đau như cắt!
Bác sỹ gật gật
Đặt chiếc ống nghe
Nghe xong liền ghi:
Đau vì ăn bậy!
 Thơ:Chiếc bóng                                 
Giữa trưa hè nóng nực      Che mát cho đàn kiến
Bé đi bên hàng cây                Đang xây tổ âm thầm
Dưới bóng râm tán lá           Bé tù biệt đàn kiến
Đôi mà hồng hây hây            Về nhà, mẹ đanh chờ
Ơ kìa, đàn kiến nhỏ                Định để chiếc bóng lại
Xây tổ nắng chang chang    Cho kiến mượn làm người
Những cái đầu bé xíu              Bé đi bóng cũng bước
Đội đất đi thành hàng                Ý của bé chẳng thành    
Bé thương đàn kiến trắng             Sao chiếc bóng xấu thế
Lấy mình làm bóng râm,               Không đứng được mặt mình?
                                                                             Phạm Thanh Quang
Truyện: cậu bé mũi dài
Ngày xưa có một cậu bé có cái mũi rất dài,vì thế mọi người gọi cậu là :”Bé mũi dài”
Một buổi sáng đẹp trời,tiếng gió vi vu thổi,tiếng chim Họa Mi hót véo von.Bé Mũi dài nhìn thấy vườn hoa với muôn vàn bông hoa đua sắc khác nhau:Hoa Hướng Dương vàng rực,Hoa Hồng,Hoa Cẩm Chướng đỏ tươi.
Chú bé nhìn thấy một cây táo sai trĩu quả,những quả táo chín đỏ ,thơm nức.Chú vội vàng leo lên cây để hái nhưngchú không trèo lên được vì vướng phải cái mũi dài của mình.Bực quá chú nói:”ước gì cái mũi của tôi biến mất,tôi chẳng cần cái mũi ,tôi chỉ cần cái miệng để ăn đủ thứ thơm ngon trên đời.cũng chẳng càn có tai làm gì cả.”
Lúc đó chú Ong,cô Họa Mi đứng gần đó.thấy vậy đều ngạc nhiên nói:
-Tại sao bạn không cần mũi,.Đối với tôi mũi rất cần,có mũi tôi mới có thể thở được,ngửi và phân biệt được các mùi thơm khác nhau của các loài hoa.
Lúc đó chim Họa Mi bay đến chỗ Mũi dài nói:
-Nếu bạn không có tai thì làm sao nghe được tiếng hót của tôi.và những âm thanh kỳ diệu xung quanh.
Các cô hoa cũng rung rinh nói:
- Nếu bạn không có mắt bạn có nhìn thấy những màu hoa rực rỡ của chúng tôi không?
Bé mũi dài nghe xong hốt hoảng thấy mình không thể thiếu chúng được.Từ đó cậu luôn giữ gìn vệ sinh cơ thể,giữ gìn đôi mắt ,cái mũi..không bao giờ có ý định vứt chúng đi nữa.
 Bài Hát: Tay thơm tay ngoan 
 Sáng tác: Bùi Đình Thảo
Một tay em xòe ra
thành một bông hoa
hai tay xoè ra
thành hai bông hoa
mẹ khen đẹp qúa
hai bàn tay thơm
mẹ khen đẹp quá
hai bàn tay xinh
 Bài hát: Cái mũi
Happy House Pre.School
Nào bạn ơi ra đây ta xem một cái mũi. 
Nào bạn ơi ra đây xem tôi phình cái mũi. 
Thở làm sao cho cái mũi đó lớn nhanh 
như quả bóng tròn. 
Là nơi đó có gió bay qua. 
Đúng mũi rồi.
 Lời việt:Thu Hiền-Lê Đức
 Câu chuyện của cái tay trái và tay phải
Từ trước đến giờ, Tay trái và tay phải luôn là hai người bạn thân thiết của nhau. Một hôm, mẹ đi chợ về. Tay phải giúp mẹ xách giỏ giúp mẹ, mệt quá nó mắng Tay trái:
- Cậu thật là sướng, chẳng phải làm việc gì nặng nhọc, còn tớ thì việc gì cũng phải làm. Từ việc xúc cơm, cầm bút, thái rau... tất tật đều do một tay tớ cả.
Nghe bạn nói vậy. Tay trái buồn bã chẳng nói gì. Nó lẳng lặng ngoảnh mặt đi chỗ khác và hứa sẽ không giúp tay phải việc gì nữa.
Rồi một buổi sáng, con người thức dậy và muốn đánh răng nhưng Tay Trái đã giận Tay phải mất rồi nên chỉ có một tay cầm bàn cahỉ, còn ly nước thì không sao cầm được. Con người bắt đầu không hài lòng vì đánh răng vừa cậhm vừa không sạch. Đến lúc cần mặc quần áo thì lại càng khổ hơn. Không thể nào cài nút được nếu chỉ có một tay. Vậy là con người đành mặc nhăn nhúm để kịp đến trường. Khi cô giáo dạy vẽ ô tô thì hết chịu nổi. Chỉ có một tay để cầm bút màu và không có tay nào để giữ giấy cả. giấy cứ chạy lung tung và trêu:
- Tại cậu chỉ biết quý trọng bản thân mình mà coi thường bạn nên hậu quả như vậy đấy!
- Sợ bị con người không cần đến mình nữa. Tay Phaỉa bèn năn nỉ Tay Trái:
- Cậu giúp tớ với! Việc này khó quá, tớ không làm được.
- Tay Trái vẫn còn giận, liền nói:
- Sao lúc trước cậu nói tớ chẳng được việc gì?
Tay Phải hối hận nói:
- Tớ biết mình sai rồi, thôi cho tớ xin lỗi. Chúng ta hòa nhé!
Thế là tay Trái và Tay Phải giúp con người đánh răng, mặc áo và làm nhiều việc khác một cách nhanh chóng, gọn gàng.
Cuối cùng Tay Phải sung sướng thốt lên:
- Nhờ cậu mà tớ đỡ vất vả. Cậu và tớ đều quan trọng như nhau. Không có cậu thì tớ có nhiều việc mà một mình tớ không thề nào làm đươc.
Tác giả: Lê Thị Minh Hà
Tay ngoan 
Tay thò tay thụt                     Tay ngoan buổi sáng
Tay thụt tay thò                    Chải răng trắng tinh
Tay múa xòe hoa                  Tay biết xếp hình
Đẹp xinh muời ngón              Viết bài làm toán
    Tay ngoan vòng đón               Tay ngoan sạch đẹp
    Khách đến thăm nhà               Tự biết chăm lo
    Tay biết xòe ra                      Tay thụt tay thò
    “ú, a” cùng bạn                       Tay thò tay thụt.
                                                      Võ Thị như Chơn
Thơ :Xòe tay                              
 Khi muốn thưa cô,
Em xòe tay ra,            Tay giơ lên trước,
Em xòe tay ra.              Khi em cất bước,
 Xinh như hoa nở.         Tay vung nhịp nhàng,
Như hai trang vở           Khi hát kết đòan
Em vẽ, em tô        Tay cầm tay bạn                                                            
Phong Thu
Chuyện của Dê Con
    Dê mẹ bị ốm nặng phải nằm ở nhà lin gọi Dê con đến và bảo:
- Hôm nay con chịu khó đi kiếm thức ăn nhé! Nhưng con phải cẩn thận kẻo gặp Chó Sói đấy! Chó Sói có.
    Chưa nghe mẹ nói hết câu, Dê con nhanh nhảu đáp:
-    Mẹ cứ yên tâm! Con biết mặt Chó Sói rồi mà!
Nói rồi, Dê con chào mẹ rồi chạy vào rừng. Dê con gặp một con vật có hai cành cây khô trên đầu. Dê con nghĩ: “Chắc đây là Chó Sói rồi!” và quay đầu bỏ chạy. Nhưng con vật đó cười và nói:
- Này Dê con , tờ là Hươu đây Có gì mà bạn hốt hoảng thế?
    Dê con đã nghe mẹ kể về bạn Hươu hiền lành, tốt bụng, hay giúp đỡ mọi người nên nó dừng lại và nói:
-    Thế bạn là Hươu à?
-ừ! Bạn vào rừng một mình phải coi chừng gặp Chó Sói nhé! Chó Sói có cái đuôi dài xù lông và hàm răng
Dê con chẳng đ-    Tờ biết rồi!
Nói xong, Dê con đi tiếp vào rừng. Dê con ngẩng đầu nhìn lên cây và thấy một con vật có cái đuôi xù lông. Dê con hoảng sợ vừa hét lên vừa bỏ chạy:
-    Mẹ ơi! Chó Sói!
Con vật ở trên cây bèn gọi:
- Dê con ơi! Tôi không phải là Chó Sói đâu, tôi là sóc đây. Chó sói có móng vuốt
    Chẳng đợi Sóc nói xong. Dê con đáp:
-    Tôi biết rồi!
Dê con chẳng đợi bạn Hươu nói hết câu đã đáp:       
-    Tờ biết rồi!
Nói xong, Dê con đi tiếp vào rừng. Dê con ngẩng đầu nhìn lên cây và thấy một con vật có cái đuôi xù lông. Dê con hoảng sợ vừa hét lên vừa bỏ chạy:
-    Mẹ ơi! Chó Sói!
Con vật ở trên cây bèn gọi:
- Dê con ơi! Tôi không phải là Chó Sói đâu, tôi là sóc đây. Chó sói có móng vuốt
    Chẳng đợi Sóc nói xong. Dê con đáp:
-    Tôi biết rồi!
Và nó chạy tót đi. Được một quãng. Dê con gặp một con vật có bộ lông màu xám. Con vật cất giọng ôn tồn: - Chào cháu Dê con! Bác có quà cho cháu, lại đây với bác nào!
    Dê con nghe nói được cho quà thì thích lắm liền tiến lại gần. Chợt cô Thỏ Nâu đi ngang qua thấy vậy liền gọi to: Dê con ơi! Chó Sói đấy! Chạy mau!
    Dê con hốt hoảng cahỵ thục mạng. Ngoảnh lại đằng sau, Dê con thấy Chó Sói đang đuổi theo. Đang lúc nguy cấp thì cô Thỏ Nâu chạy ngang qua mặt Chó Sói, Chó Sói liền đuổi theo cô Thỏ Nâu. Thừa cơ, Dê con chạy vội về nhà. Cô Thỏ Nâu nhanh trí chui vào trong một hốc cây, Chó Sói` đành tiu nghỉu bỏ đi.
    Dê mẹ thấy Dê con chạy về liền hỏi:
    - Có chuyện gì vậy hả con? - Con vẫn chưa kiếm được cái gì ăn nên bụng đói meo. Nhưng con đã gặp bạn Hươu, bạn sóc, cô Thỏ Nâu và cả lão Chó Sói hung ác đấy!
    - Vậy à? và còn gì nữa nào?
    - Từ nay trở đi, con sẽ lắng nghe lời chỉ bảo của mọi người và chẳng dám nói “Biết rồi” nữa đâu mẹ ạ!
                                                                                               Theo báo Họa Mi
*Chủ đề gia đình
Bài hát : Nhà của tôi
Đố bạn biết đó là nhà của ai? Tôi trả lời: " Đó là nhà của tôi". Ngôi nhà đó rất gần gũi yêu thương. Ngôi nhà đó chính là nhà của tôi. Đố bạn biết đó là nhà của ai? Tôi trả lời: " Đó là nhà của tôi". Ngôi nhà đó rất gần gũi yêu thương. Ngôi nhà đó chính là nhà của tôi. Đố bạn biết đó là nhà của ai? Tôi trả lời: " Đó là nhà của tôi". Ngôi nhà đó rất gần gũi yêu thương. Ngôi nhà đó chính là nhà của tôi. 
Tác giả: Thu hiền
 Bài thơ: Em yêu nhà em 
Tg: Đoàn thị lam luyến
Chẳng đâu bằng chính nhà em 
Có đàn chim sẻ bên thềm líu lo 
Có nàng gà mái hoa mơ 
Cục ta, cục tác khi vừa đẻ xong 
Có bà chuối mật lưng ong. 
Có ông ngô bắp rau hồng như tơ 
Có ao muống với cá cờ 
Em là chị Tấm đợi chờ bống lên 
Có đầm ngào ngạt hoa sen 
Ếch con học nhạc, dế mèn ngâm thơ 
Dù đi xa thật là xa 
Chẳng đâu vui được như nhà của em
Truyện: Ba cô gái
Câu chuyện về ba cô con gái.
Ngày xưa, có một người đàn bà nghèo sinh được ba cô con gái. Bà rất yêu thương các con, bà lo cho các con từng li từng tí. Nhà nghèo, bà phải làm lụng vất vả để nuôi các con nhưng bà không hề phàn nàn.
Được mẹ yêu thương chăm sóc, ba cô con gái lớn nhanh như thổi. Cả ba đều đẹp như trăng rằm. Thế rồi lần lượt hết cô này đến cô khác di lấy chồng, bà mẹ ở nhà một mình.
Năm tháng trôi qua, bà mẹ tuổi mỗi ngày một già, sức mỗi ngày một yếu. Một hôm, bà thấy trong người mệt mỏi, bà biết mình không sống được bao lâu nữa, bà nhớ các con nhưng cả ba cô gái đều ở xa quá nên bà không thể đến thăm các con được. Bà liền nhớ Sóc con đưa thư cho ba cô gái, bà dặn Sóc:
- Sóc khôn ngoan, Sóc hãy nói với các con ta là ta đang ốm và báo chúng về ngay thăm ta Sóc nhé!
Sóc con vâng lời mang thư đi. Sóc đi ròng rã một ngày một đêm đến nhà cô chị cả, cô chị cả đang cọ chậu. Sóc con đưa thư cho cô và nói:
- Chị cả ơi! Mẹ chị đang ốm đấy, mẹ chị muốn gặp chị. Chị hãy về ngay cho mẹ chị gặp.
Nghe Sóc nói, cô cả đáp:
- Thật á Sóc? Mẹ chị đang ốm à? Ôi! Chị buồn quá! Chị thương mẹ chị quá! Chị cũng muốn về thăm mẹ chị ngay, nhưng chị còn phải cọ xong mấy cái chậu này đã.
Nghe chị cả nói xong, Sóc con giận dữ:
- Thương mẹ, thương mẹ mà lại còn cọ chậu rồi mới đi thăm mẹ. Thôi cứ ở nhà mà cọ chậu.
Ngay lúc đó cô gái ngã lăn ra đất, biến thành một con rùa to bò ra khỏi nhà đi mãi.
Sóc con lại đi đến nhà cô gái thứ hai. Phải mất ròng rã một ngày, một đêm nữa thì Sóc đến được nhà cô hai. Cô hai đang xe chỉ. Sóc con đưa thư rồi nói với cô hai:
- Chị hai ơi! Mẹ chị đang ốm đấy, mẹ chị muốn gặp chị. Chị hãy đến gặp mẹ đi.
Nghe Sóc con nói, cô hai đáp:
- Thật ư Sóc? Mẹ chị đang ốm à? Ôi! Chị thương mẹ chị quá! Chị muốn về thăm mẹ yêu quý của chị ngay, nhưng chị còn bận xe cho xong chỗ chỉ này đã.
Nghe cô hai nói, Sóc con giận dữ:
- Thương mẹ, thương mẹ mà lại còn để xe chỉ đã rồi mới đi thăm mẹ. Thôi được! Nếu thế thì cứ ở nhà mà xe chỉ suốt đời.
Sóc con vừa nói xong thì cô hai biến thành con nhện, suốt đời giăng chỉ.
Sóc con lại đi đến nhà cô gái út. Cô đang nhào bột. Sóc con đưa thư cho cô út. Đọc thư xong cô hốt hoảng, tát tả đi thăm mẹ ngay.
Thấy cô út thật tình thương mẹ, Sóc con âu yếm nói:
- Chị út ơi! Chị là người con hiếu thảo. Mọi người ai ai cũng thương yêu, quý mến cô. Còn các con cô thì người nào cũng quý mến cô.
Thơ: Làm anh (Phan Thị Thanh Nhàn)
Làm anh  khó đấy
Phải đâu chyện đùa 
Với em gái bé
Phải người lớn cơ.
Khi em bé khóc 
Anh phải dỗ dành
Nếu em bé ngã
Em nâng dịu dàng
Mẹ cho quà bánh
Chia em phần hơn
Có đồ chơi đẹp
Cũng nhường em luôn.
Là anh thật khó
Nhưng mà thật vui
Ai yêu em bé 
Thì làm được thôi.
Thơ Chia Bánh
Tác giả: Trương Hữu Lợi
Mẹ mua chiếc bánh
Bảo chị em ăn
Thoáng chút băn khoăn
Chia phần sao nhỉ
Chị nhận nửa bé
Dành em nửa to
Em cười: “ơ hơ
Chị sai rồi nhé!
Chị lớn ăn khỏe
Phải nhận phần hơn
Em chẳng dỗi hờn
Bé ăn nửa bé”
Mẹ cười vui vẻ
Phép chia nhiệm màu
Mẹ khẽ xoa đầu
“Các con ngoan quá”
Ông bước lên thềm
Trong long sung sướng
Quang gậy, cúi xuống
Quên cả đớn đau
Ôm cháu xoa đầu
“Hoan hô thằng bé!
Bé thế mà khỏe
Vì nó thương ông”
Thơ Thương Ông
Tác giả: Tú mỡ
Ông bị đau chân
Nó sung nó tấy
Đi phải chống gậy
Khập khiễng khập khà
Bước lên thềm nhà
Nhấc chân khó quá
Thấy ông nhăn nhó,
Việt chơi ngoài sân
Lon ton lại gần
Âu yếm,nhanh nhảu:
“Ông vịn vai cháu,
Cháu đõ ông lên!”
Để em kịp đến trường
Mẹ đã sinh ra em
Đã vì em vất vả
Thương mẹ, em thầm hứa
Ngoan ngoãn và giỏi giang.
Thơ: Mẹ của em
Tác giả: Trần Quang Vịnh (Báo nhi đồng)
Ở nhà em có mẹ
Bao việc mẹ phài lo
Thức khuya mà dậy sớm
Mẹ chăm công việc nhà
Thế mà cứ dung giờ
Mẹ gọi em thức dậy
Nhắc gọn gàng đầu tóc
Việc nào vào việc ấy
Sau bữa trưa, hai anh em đi ngủ. Nằm trong 
Chăn ấm nhưng Thỏ em không ngủ được vì nhớ mẹ, thương mẹ phải đi kiếm thức ăn ngoài trời 

File đính kèm:

  • docNội dung các bai tho, truyen, bai hat.doc
Giáo Án Liên Quan