Giáo án Mầm non Lớp Nhà Trẻ - Khám phá bản thân - Trường Mầm non Hoa Hồng Xanh
BH: Ai yêu nhi đồng bằng Bác Hồ Chí Minh
Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu niên, nhi đồng.(4 lần)
Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu nhi Việt Nam.
Bác chúng em dáng cao cao, người thanh thanh,
Bác chúng em, mắt như sao, râu hơi dài.
Bác chúng em, nước da nâu vì sương gió.
Bác chúng em, thề cương quyết trả thù nhà.
Hồ Chí Minh kính yêu chúng em kính yêu Bác Hồ Chí Minh trọn một đời.
Hồ Chí Minh kính yêu Bác đã bao năm bôn ba nước ngoài vì giống nòi.
Bác nay tuy đã già rồi, già rồi nhưng vẫn vui tươi.
Ngày ngày chúng cháu ước mong.
Mong sao Bác sống muôn đời để dìu dắt nhi đồng thành người
Và kiến thiết nước nhà bằng người.
Hồ Chí Minh kính yêu chúng em kính yêu Bác Hồ Chí Minh trọn một đời.
Hồ Chí Minh kính yêu chúng em ước sao Bác Hồ Chí Minh sống muôn năm.
TRƯỜNG MẦM NON HOA HỒNG XANH KẾ HOẠCH HOẠT ĐỘNG LỚP HOA HƯỚNG DƯƠNG THÁNG 5/2017 4 TUẦN TỪ 3/5 đến 26/5/2017 THỜI GIAN TUẦN 1 Từ 3/5- 5/5 TUẦN 2 Từ 8/5-12/5 TUẦN 3 15/5 -19/5 TUẦN 4 22/5 -26/5 Thứ 2 Tạo hình Trang trí chiếc phao Tạo hình Dán hoa trang trí rèm cửa Tạo hình Tô màu dây cờ Tạo hình Dán trang trí ảnh Bác Hồ Thứ 3 Toán Ôn : Nhận biết hình tròn, hình tam giác MTXQ Trò chuyện về Thủ đô Hà Nội và quê hương của bé Toán Nhận biết phía trên, phía dưới MTXQ Trò chuyện về Bác Hồ và tình cảm của các cháu thiếu nhi với Bác Thứ 4 Thể dục Ném trúng đích bằng 1 tay Thể dục Bật nhảy từ trên cao xuống 30-35cm Thể dục Chạy thay đổi hướng theo đường dích dắc Thể dục Trườn theo hướng thẳng Thứ 5 Âm Nhạc NDC: H¸t Quª h¬ng t¬i ®Ñp. NH: Nghe h¸t Em lµ chim c©u tr¾ng. Trß ch¬i: Ai ®o¸n giái Âm Nhạc - Ca h¸t: “Yªu Hµ Néi” - NH: “ §Êt níc lêi ru” - TCAN: Ai ®o¸n giái Âm Nhạc - D¹y h¸t: Em m¬ gÆp B¸c Hå - NH: B¸c Hå mét t×nh yªu bao la - TC©N: Tai ai tinh Âm Nhạc VĐTN: Ai yêu nhi đồng bằng Bác Hồ Chí minh Nghe hát: Quê hương Thứ 6 Văn Học - Th¬: làng em buổi sáng Văn Học TruyÖn: Sù tÝch b¸nh trng b¸nh dµy Văn Học Thơ: B¸c Hå cña em SN Bác Hồ 19/5 Văn Học Truyện: Sự tích Hồ Gươm Lời bài hát – Thơ ca, truyện kể BH: Quê hương tươi đẹp Quê hương em biết bao tươi đẹp. Đồng lúa xanh, núi rừng ngàn cây. Khi mùa xuân thắm tươi đang trở về. ngàn lời ca vui mừng chào đón Thiết tha tình quê hương. BH: Yêu Hà Nội yêu Hà Nội cháu yêu Hà Nội, yêu mẹ cha yêu mái nhà thân thiết, bạn bè vui cô giáo, hiền nơi đây có nhiêu người cháu yêu. yêu bờ hồ có Tháp Rùa xinh, sông Hồng reo cho bốn mùa tươi thắm, vào trong lăng thăm Bác Hồ nơi đây có bao nhiêu người mến yêu BH: Em mơ gặp Bác Hồ Đêm qua em mơ gặp Bác Hồ Râu bác dài tóc Bác bạc phơ Em âu yếm hôn đôi má bác Vui bên bác là em múa hát Hát bài Hồ Chí Minh muôn năm Múa bài Hồ Chí Minh muôn năm BH: Ai yêu nhi đồng bằng Bác Hồ Chí Minh Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu niên, nhi đồng.(4 lần) Ai yêu Bác Hồ Chí Minh hơn thiếu nhi Việt Nam. Bác chúng em dáng cao cao, người thanh thanh, Bác chúng em, mắt như sao, râu hơi dài. Bác chúng em, nước da nâu vì sương gió. Bác chúng em, thề cương quyết trả thù nhà. Hồ Chí Minh kính yêu chúng em kính yêu Bác Hồ Chí Minh trọn một đời. Hồ Chí Minh kính yêu Bác đã bao năm bôn ba nước ngoài vì giống nòi. Bác nay tuy đã già rồi, già rồi nhưng vẫn vui tươi. Ngày ngày chúng cháu ước mong. Mong sao Bác sống muôn đời để dìu dắt nhi đồng thành người Và kiến thiết nước nhà bằng người. Hồ Chí Minh kính yêu chúng em kính yêu Bác Hồ Chí Minh trọn một đời. Hồ Chí Minh kính yêu chúng em ước sao Bác Hồ Chí Minh sống muôn năm. Thơ: Làng em buổi sáng Tiếng chim hót Ở trong vườn Vườn xôn xao Cành lá vẫy Hoa quả dậy Cùng tỏa hương Tiếng chim hót Ở bờ ao Làm cho ao Rung rinh nước Gọi cá thức Mà tung tăng. Thơ Bác Hồ của em Khi em ra đời Đã không còn Bác Chỉ còn tiếng hát Chỉ còn lời ca Chỉ còn câu chuyện Chỉ còn bài thơ Mà em vẫn thấy Bác sao rất gần Năm điều Bác dạy mãi còn vang ngân Thơ: Em vẽ Bác Hồ Em vẽ Bác Hồ Trên tờ giấy trắng Em vẽ vầng trán Trán Bác Hồ cao Em vẽ tóc râu Chì vờn nhè nhẹ Em vẽ Bác Hồ Hai cháu hai tay Cháu Bắc bên này Cháu Nam bên kia Truyện: Sự tích Hồ Gươm Vào thời ấy, giặc Minh đặt ách đô hộ ở nước Nam. Chúng coi dân ta như cỏ rác, thi hành nhiều điều bạo ngược làm cho thiên hạ căm giận đến tận xương tủy. Bấy giờ ở vùng Lam Sơn, nghĩa quân đã nổi dậy chống lại chúng, nhưng buổi đầu thế lực còn non yếu nên nhiều lần bị giặc đánh cho tan tác. Thấy vậy, đức Long quân quyết định cho họ mượn thanh gươm thần để họ giết giặc. Hồi ấy ở Thanh Hóa có một người làm nghề đánh cá tên là Lê Thận. Một đêm nọ, Thận thả lưới ở một bến vắng như lệ thường. Tự nhiên trong một lần kéo lưới, chàng thấy nằng nặng, trong bụng mừng thầm chắc là có cá to. Nhưng khi thò tay bắt cá, Thận mới biết đó là một thanh sắt. Chàng vứt luôn xuống nước rồi lại thả lưới ở một chỗ khác. Lần thứ hai cất lưới lên cũng thấy nặng tay. Thận không ngờ thanh sắt vừa rồi lại chui vào lưới mình. Chàng lại nhặt lên và ném xuống sông. Lần thứ ba lại vẫn thanh sắt ấy mắc vào lưới. Lấy làm quái lạ, Thận ghé mồi lửa lại nhìn xem. Bỗng chàng reo lên một mình: Ha ha! Một lưỡi gươm! Thận về sau gia nhập đoàn quân khởi nghĩa Lam Sơn. Chàng đã mấy lần vào sinh ra tử nơi trận mạc để diệt lũ cướp nước. Một hôm, chủ tướng Lê Lợi cùng mấy người tùy tòng đến nhà Thận. Trong gian nhà tối om, thanh sắt hôm đó chợt sáng quắc lên ở xó nhà. Lấy làm lạ, Lê Lợi đến gần cầm lấy xem và nhận ra có hai chữ "Thuận Thiên" khắc sâu vào lưỡi. Song tất cả mọi người vẫn không biết đó là báu vật. Một hôm bị giặc đuổi, Lê Lợi và các tướng chạy tháo thân mỗi người một ngả. Lúc đi qua một khu rừng, Lê Lợi bỗng thấy một ánh sáng lạ trên ngọn cây đa. ạng trèo lên mới biết đó là một cái chuôi gươm nạm ngọc. Nhớ tới lưỡi gươm ở nhà Lê Thận, Lê Lợi rút lấy chuôi giắt vào lưng. Ba ngày sau, Lê Lợi gặp lại tất cả các bạn, trong đó có Lê Thận. Khi lắp lưỡi vào với chuôi thì kỳ lạ thay, vừa vặn khớp nhau. Lê Lợi bèn kể lại câu chuyện. Mọi người nghe xong đều hồ hởi vui mừng. Lê Thận nâng gươm lên ngang đầu nói với chủ tướng: -Đây là thần có ý phó thác cho "minh công" làm việc lớn. Chúng tôi nguyện đem xương da của mình theo "minh công" và thanh gươm thần này để báo đền xã tắc! Từ đó khí thế của nghĩa quân ngày một tăng. Trong tay Lê Lợi, thanh gươm thần tung hoành trên mọi trận địa và làm cho quân Minh bạt vía. Chẳng bao lâu tiếng tăm của quân Lam Sơn ran khắp nơi. Họ không phải trốn tránh trong rừng mà xông xáo đi tìm giặc. Họ không phải ăn uống khổ cực như trước nữa, đã có những kho lương của giặc mới cướp được tiếp tế cho họ. Gươm thần đã mở đường cho họ đánh tràn ra mãi, cho đến lúc không còn bóng một tên giặc trên đất nước. Sau khi đuổi giặc Minh về được một năm, ngày hôm ấy Lê Lợi -bấy giờ đã là một vị thiên tử -cưỡi thuyền rồng dạo quanh hồ Tả Vọng trước kinh thành. Nhân dịp đó, Long quân sai rùa vàng lên đòi lại thanh gươm thần. Khi chiếc thuyền chèo ra giữa hồ thì tự nhiên có một con rùa lớn nhô đầu và mai lên khỏi làn nước xanh. Theo lệnh vua, thuyền đi chậm lại. Vua đứng lên và nhận thấy lưỡi gươm thần đeo bên mình cũng đang cử động. Con rùa vàng không sợ người, nhô thêm nữa, tiến sát về phía thuyền vua. Nó đứng nổi trên mặt nước và nói: -Bệ hạ hoàn gươm lại cho Long quân! Nghe nói thế nhà vua bỗng hiểu ra, bèn thò tay rút gươm ra khỏi bao. Chỉ một lát, thanh gươm thần rời khỏi tay vua bay đến phía rùa vàng. Nhanh như cắt, rùa ngước đầu lên, há miệng đớp lấy ngang lưỡi gươm. Cho đến khi cả gươm và rùa lặn xuống, người ta vẫn thấy có vệt sáng le lói dưới mặt nước hồ xanh. Khi những chiếc thuyền của bá quan tiến lên kịp thuyền rồng thì vua liền báo ngay cho họ biết: -Đức Long quân cho chúng ta mượn thanh gươm thần để trừ giặc Minh. Nay đất nước đã thanh bình, người sai rùa lấy lại. Và từ đó, hồ bắt đầu được mang tên là hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm.
File đính kèm:
- kham pha ban than 2 tuoi_13030481.doc